Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 54
Trang 34
Chữ “ oán ” ( câu 2 ) trong bài “ Tự t́nh thơ ” M. Durand viết lầm chữ “ tử ” ( nghĩa là “ chết ” ) thay v́ chữ “ uyểnoản ” trên bộ “ tâm ” Tại sao ta biết Durand lầm ? V́ âm - phù “ oản ” th́ mới gợi ư được ra cách đọc “ oán ” chứ “ tử ...
Chữ “ oán ” ( câu 2 ) trong bài “ Tự t́nh thơ ” M. Durand viết lầm chữ “ tử ” ( nghĩa là “ chết ” ) thay v́ chữ “ uyểnoản ” trên bộ “ tâm ” Tại sao ta biết Durand lầm ? V́ âm - phù “ oản ” th́ mới gợi ư được ra cách đọc “ oán ” chứ “ tử ...
Trang 102
Bọn tao lợi dụng mày tới muộn , đang bóp méo vo tṛn câu chuyện của mày đây . Bây giờ chúng ông cho phép mày lên tiếng đấy . - Chuyện ǵ ? - Chuyện vui buồn trong chuyến về thăm Việt Nam của mày trong dịp Tết vừa qua .
Bọn tao lợi dụng mày tới muộn , đang bóp méo vo tṛn câu chuyện của mày đây . Bây giờ chúng ông cho phép mày lên tiếng đấy . - Chuyện ǵ ? - Chuyện vui buồn trong chuyến về thăm Việt Nam của mày trong dịp Tết vừa qua .
Trang 110
Sau hai câu của Lê văn Tây , ông nhà báo lại choáng vào bài viết một câu thơ như một cái vỗ đùi kêu thành tiếng : “ Đời nay làm dân phải thế a ? ” " Chắc nhà báo muốn nhớ lại câu thơ cũ , vịnh truyện Kiều , của Tam Nguyên Yên Đổ : “ Đời ...
Sau hai câu của Lê văn Tây , ông nhà báo lại choáng vào bài viết một câu thơ như một cái vỗ đùi kêu thành tiếng : “ Đời nay làm dân phải thế a ? ” " Chắc nhà báo muốn nhớ lại câu thơ cũ , vịnh truyện Kiều , của Tam Nguyên Yên Đổ : “ Đời ...
Nội dung mọi người đang nói đến - Viết bài đánh giá
Chúng tôi không t́m thấy bài đánh giá nào ở các vị trí thông thường.
Ấn bản in khác - Xem tất cả
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ảnh ấy bài bản báo bằng bị biết b́nh buồn cả các cách cảm cảnh câu chẳng chết chỉ chiến chính chuyện chữ chưa c̣n của cũng cuộc đă đàn đang đất đầu đây để đến điều đó động đời được đường gái gặp giờ giữa hết hiện thực h́nh họ học hỏi hơn hương kể khác lại lần ḷng lời lúc mắt mất mẹ ḿnh một mới muốn mưa Mỹ nàng năm nếu nghe nghĩ người nhạc nhất nhiên nhiều nh́n nhớ như như vậy những nữa nước phải quá rằng rất rồi sáng sẽ sinh số sống sự tác tại tâm thân thật thấy thế th́ thôi thơ thời thứ thức thường tiếng t́m t́nh tôi tới tranh trở trời truyện trước từ văn vẫn về viết với vừa Xuân xuống yêu