Tổng tập văn học Việt Nam: trọn bộ 42 tập có chỉnh lý và bổ sung, Tập 29Nhà xuất bản Khoa học xã hội, 2000 Selected works of Vietnamese authors from the 10th century to 1945. |
Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 77
Trang 114
... sợ ” . Và ngay cả Đimitốp nữa , khi trông thấy bà ta , cũng đã nháy mắt bảo tôi : “ Mụ này là mụ đáng sợ nhất trần đời ! ” . Những lời tiến cử như vậy khiến tôi chẳng dám coi thường một bà già trạc 60 tuổi , tóc mun đã pha nàu bạc , một ...
... sợ ” . Và ngay cả Đimitốp nữa , khi trông thấy bà ta , cũng đã nháy mắt bảo tôi : “ Mụ này là mụ đáng sợ nhất trần đời ! ” . Những lời tiến cử như vậy khiến tôi chẳng dám coi thường một bà già trạc 60 tuổi , tóc mun đã pha nàu bạc , một ...
Trang 393
... sợ ... Người lính sen đầm vừa lúc ấy , đẩy cửa vào , đưa ra một mảnh giấy . Ông già xem xong nói một cách đắc chí : - - Ta đoán quả không sai ... kinh tuyến 113 vĩ tuyến 19 thật ! Thôi xong , như thế là ta có thể yên tâm xuống thuyền ...
... sợ ... Người lính sen đầm vừa lúc ấy , đẩy cửa vào , đưa ra một mảnh giấy . Ông già xem xong nói một cách đắc chí : - - Ta đoán quả không sai ... kinh tuyến 113 vĩ tuyến 19 thật ! Thôi xong , như thế là ta có thể yên tâm xuống thuyền ...
Trang 905
... sợ , sợ như sợ một người cậu bên nhà vợ . Anh đứng lên đi lối cửa sau . Ra ngoài , anh lầm bầm : “ Được , cứ nuôi cho nhớn ! Để đấy ! Bao giờ ông có tiền ông mới đi kiện , bắt thử máu cho mà xem ! ” . Sau cùng , thấy trong túi có hai ...
... sợ , sợ như sợ một người cậu bên nhà vợ . Anh đứng lên đi lối cửa sau . Ra ngoài , anh lầm bầm : “ Được , cứ nuôi cho nhớn ! Để đấy ! Bao giờ ông có tiền ông mới đi kiện , bắt thử máu cho mà xem ! ” . Sau cùng , thấy trong túi có hai ...
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ấy bạc bạn bảo bằng bắt Bẩm bây giờ bị biết bỏ bọn bố cả các cậu chàng chạy chẳng chết chỉ chỗ chồng chủ chuyện chứ chưa còn cổ cụ của cũng cuộc cứ cửa cười đã đàn đáng đánh đáp đầu đấy để đến điều đó đồ đồng đời đủ đứa đứng được đường gọi Hà Nội hết hiểu họ hoặc học hỏi hội hơn kẻ khổ lại lắm lần lấy lẽ lòng lời lúc ấy mãi mặc mặt mất mấy mẹ Mịch mình một cách một người mới muốn năm nếu nghe nghĩ nghĩa ngồi nhất nhiều nhìn như thế những nữa nước phải quần rằng rất rồi sẽ số sợ sự thằng thật thấy thể thì thứ tiền tiếng tôi trước Tuyết từ tưởng văn vẫn vậy vẻ về việc vợ với vừa xuống