Những ngày thơ á̂uĐại Nam, 1987 - 181 trang |
Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 32
Trang 36
... thương xót chúng tôi ! Chúa phá mọi sự dữ , ban mọi sự lành cho chúng tôi ! Một lần nữa bà tôi rền rĩ nhắc lại mấy câu trên kia mà từ khi còn mới nói sõi đến nay bà tôi bắt tôi đọc lại không biết bao nhiêu lần rồi . T TRỤY LẠC R Ừ chiếc ...
... thương xót chúng tôi ! Chúa phá mọi sự dữ , ban mọi sự lành cho chúng tôi ! Một lần nữa bà tôi rền rĩ nhắc lại mấy câu trên kia mà từ khi còn mới nói sõi đến nay bà tôi bắt tôi đọc lại không biết bao nhiêu lần rồi . T TRỤY LẠC R Ừ chiếc ...
Trang 53
... thương mẹ tôi và căm tức sao mẹ tôi lại vì sợ hãi những thành kiến cổ hủ mà xa lìa anh em tôi , đề sinh nở một cách dấu diểm , trốn tránh như một kẻ giết người lúng túng với con dao đẫm máu của nó . Tôi cười dài trong tiếng khóc , hỏi ...
... thương mẹ tôi và căm tức sao mẹ tôi lại vì sợ hãi những thành kiến cổ hủ mà xa lìa anh em tôi , đề sinh nở một cách dấu diểm , trốn tránh như một kẻ giết người lúng túng với con dao đẫm máu của nó . Tôi cười dài trong tiếng khóc , hỏi ...
Trang 60
... thương yêu thầm lặng và đằm thắm của người cha biết mình không thề sống thêm ít năm nữa với hai đứa con nhỏ dại chắc chắn thế nào cũng hư hỏng bởi thiếu sự chăm nom , dạy dỗ hòa hợp và người vợ đã chết dần trong sự miễn cưỡng của tình ...
... thương yêu thầm lặng và đằm thắm của người cha biết mình không thề sống thêm ít năm nữa với hai đứa con nhỏ dại chắc chắn thế nào cũng hư hỏng bởi thiếu sự chăm nom , dạy dỗ hòa hợp và người vợ đã chết dần trong sự miễn cưỡng của tình ...
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ấy bạn bằng bắt bị biết bỏ bốn bỗng cả các cảm cậu chạy chẳng chết chỉ chiều chỗ chồng chứ chưa còn cơm của của tôi cũng cửa cười dần dưới đàn đánh đau đất đầu đầy đề đêm đến đều Điều đó đồ đồng đời đứa được đường gần giọng giờ hết họ học hỏi hồng hơi hơn kẻ lại lạnh lắm lặng lần lấy lòng lời lúc mãi mạnh mắt mấy mẹ tôi miệng mình mọi mỗi một người mợ mới muốn năm nghĩ ngồi nhất nhiều nhìn nhỏ như những nữa nước phải phố quần rằng rất rồi sẽ sống sợ sự thằng thật thấy thầy tôi thế thì thứ thương tiền tiếng tối tôi đã tôi lại tới trẻ trời trước trường từ từng tươi tưởng vẫn vẻ về Vịnh với vừa xuống