Những ngày thơ á̂uĐại Nam, 1987 - 181 trang |
Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 53
Trang 62
... mới buông tay ngăn cản . Tức thì một làn sóng người rách rưới lôi thôi tràn vào , không phải bằng lõi cửa chính mà chen chúc , xô đầy nhau ở hai cửa bên đến bây giờ mới hé mở , trong sự huyên náo của cả một thành phố nghèo đói bị lụt ...
... mới buông tay ngăn cản . Tức thì một làn sóng người rách rưới lôi thôi tràn vào , không phải bằng lõi cửa chính mà chen chúc , xô đầy nhau ở hai cửa bên đến bây giờ mới hé mở , trong sự huyên náo của cả một thành phố nghèo đói bị lụt ...
Trang 168
... mới được đi , nhưng tối nay nó trút cả những công việc ấy cho chị . Chỉ nhìn qua em một cái rồi Vịnh làm cả mọi việc và lại nói đỡ cho nó khi bà mẹ quát gọi . 1 Chỉ còn vài ba người kề cả uống rượu và dặm bác phu xe ngồi trước cái chống ...
... mới được đi , nhưng tối nay nó trút cả những công việc ấy cho chị . Chỉ nhìn qua em một cái rồi Vịnh làm cả mọi việc và lại nói đỡ cho nó khi bà mẹ quát gọi . 1 Chỉ còn vài ba người kề cả uống rượu và dặm bác phu xe ngồi trước cái chống ...
Trang 173
... mới lại bị kích thích mạnh . Vịnh thấy mình rồi sẽ như chị Mãn , vợ nhà Nhân , cái Sửu sống trong cảnh cùng khô , bị hắt hủi , khinh bỉ . Đến bấy giờ Vịnh cũng sẽ vẫn ở cái xóm này , cái chỗ ở này trừ phi có bỏ hẳn đi , đồi khác tất cả ...
... mới lại bị kích thích mạnh . Vịnh thấy mình rồi sẽ như chị Mãn , vợ nhà Nhân , cái Sửu sống trong cảnh cùng khô , bị hắt hủi , khinh bỉ . Đến bấy giờ Vịnh cũng sẽ vẫn ở cái xóm này , cái chỗ ở này trừ phi có bỏ hẳn đi , đồi khác tất cả ...
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ấy bạn bằng bắt bị biết bỏ bốn bỗng cả các cảm cậu chạy chẳng chết chỉ chiều chỗ chồng chứ chưa còn cơm của của tôi cũng cửa cười dần dưới đàn đánh đau đất đầu đầy đề đêm đến đều Điều đó đồ đồng đời đứa được đường gần giọng giờ hết họ học hỏi hồng hơi hơn kẻ lại lạnh lắm lặng lần lấy lòng lời lúc mãi mạnh mắt mấy mẹ tôi miệng mình mọi mỗi một người mợ mới muốn năm nghĩ ngồi nhất nhiều nhìn nhỏ như những nữa nước phải phố quần rằng rất rồi sẽ sống sợ sự thằng thật thấy thầy tôi thế thì thứ thương tiền tiếng tối tôi đã tôi lại tới trẻ trời trước trường từ từng tươi tưởng vẫn vẻ về Vịnh với vừa xuống