Những ngày thơ á̂uĐại Nam, 1987 - 181 trang |
Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 84
Trang 19
Nguyên Hồng. Sau cùng , giọng nói một người bỗng nhỏ đi . Chị này trỏ một người nhà binh không phải bồng súng , đương đi lại ở cồng đề lao , thì thầm với mụ bạn bỏm bẻm nhai trầu : ---- Con bé em thằng này là con hắn ta đấy . * · Buổi ...
Nguyên Hồng. Sau cùng , giọng nói một người bỗng nhỏ đi . Chị này trỏ một người nhà binh không phải bồng súng , đương đi lại ở cồng đề lao , thì thầm với mụ bạn bỏm bẻm nhai trầu : ---- Con bé em thằng này là con hắn ta đấy . * · Buổi ...
Trang 161
... người ta chịu về mà sang ? Vịnh vẫn phải nhẹ nhàng giả lời mẹ . Người mẹ càng dẫn dỗi : - – Thế có bằng giết người không ! Thức ăn hết cả rồi mà chưa có một tỷ rau cỏ , cá mú gì . Lần sau thì tiền nhân ai dám còn nhờ cái thứ mặt nó nữa ...
... người ta chịu về mà sang ? Vịnh vẫn phải nhẹ nhàng giả lời mẹ . Người mẹ càng dẫn dỗi : - – Thế có bằng giết người không ! Thức ăn hết cả rồi mà chưa có một tỷ rau cỏ , cá mú gì . Lần sau thì tiền nhân ai dám còn nhờ cái thứ mặt nó nữa ...
Trang 178
... một người em giai cũng lấy vợ sớm , con cái bé dại , thuê một gian nhà như bác , và cũng buôn bán nhỏ nhặt lần hồi . Sau người em này , một người ở nhà quê làm ruộng , một người làm thợ sắt và một người em gái mới lớn . Trước kia ...
... một người em giai cũng lấy vợ sớm , con cái bé dại , thuê một gian nhà như bác , và cũng buôn bán nhỏ nhặt lần hồi . Sau người em này , một người ở nhà quê làm ruộng , một người làm thợ sắt và một người em gái mới lớn . Trước kia ...
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ấy bạn bằng bắt bị biết bỏ bốn bỗng cả các cảm cậu chạy chẳng chết chỉ chiều chỗ chồng chứ chưa còn cơm của của tôi cũng cửa cười dần dưới đàn đánh đau đất đầu đầy đề đêm đến đều Điều đó đồ đồng đời đứa được đường gần giọng giờ hết họ học hỏi hồng hơi hơn kẻ lại lạnh lắm lặng lần lấy lòng lời lúc mãi mạnh mắt mấy mẹ tôi miệng mình mọi mỗi một người mợ mới muốn năm nghĩ ngồi nhất nhiều nhìn nhỏ như những nữa nước phải phố quần rằng rất rồi sẽ sống sợ sự thằng thật thấy thầy tôi thế thì thứ thương tiền tiếng tối tôi đã tôi lại tới trẻ trời trước trường từ từng tươi tưởng vẫn vẻ về Vịnh với vừa xuống