Tổng tập văn học Việt Nam: trọn bộ 42 tập có chỉnh lý và bổ sung, Tập 27Nhà xuất bản Khoa học xã hội, 2000 Selected works of Vietnamese authors from the 10th century to 1945. |
Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 66
Trang 908
... thì người đầy tớ nói anh còn ngủ và đưa cho tôi một cái phong bì . Tôi không đời nào quên sự kinh ngạc của tội khi đọc bức thư trong đó . HÀ NỘI , 4 GIỜ SÁNG NGÀY CHỦ NHẬT 18 MARS 1935 ( Thì ra bức thư anh viết từ sáng hôm qua , trước ...
... thì người đầy tớ nói anh còn ngủ và đưa cho tôi một cái phong bì . Tôi không đời nào quên sự kinh ngạc của tội khi đọc bức thư trong đó . HÀ NỘI , 4 GIỜ SÁNG NGÀY CHỦ NHẬT 18 MARS 1935 ( Thì ra bức thư anh viết từ sáng hôm qua , trước ...
Trang 1056
... thì ra , chứ về quê với mẹ tôi thì chắc rằng tôi sẽ không đủ can đảm mà trở lại với Đản . Với lại , tôi có về , thì cũng chẳng nguôi buồn được nào . Về lại làm mẹ khổ lây ích gì ! Chi bằng nín đi xem ra sao ! Coi chừng không thể kham được ...
... thì ra , chứ về quê với mẹ tôi thì chắc rằng tôi sẽ không đủ can đảm mà trở lại với Đản . Với lại , tôi có về , thì cũng chẳng nguôi buồn được nào . Về lại làm mẹ khổ lây ích gì ! Chi bằng nín đi xem ra sao ! Coi chừng không thể kham được ...
Trang 1057
... thì làm ! Cái mặt cứ lì lì cả đời , nhìn mà ghét ! - - Mợ bảo ai mặt lì ? Cậu chứ ai , mà còn vặn ? Thế là Đản chạy lại nắm lấy tay tôi định đánh . – Cậu khôn hồn thì thả tay tôi ra ! Tôi vừa nói vừa trừng mắt nhìn Đản . Anh chàng thế ...
... thì làm ! Cái mặt cứ lì lì cả đời , nhìn mà ghét ! - - Mợ bảo ai mặt lì ? Cậu chứ ai , mà còn vặn ? Thế là Đản chạy lại nắm lấy tay tôi định đánh . – Cậu khôn hồn thì thả tay tôi ra ! Tôi vừa nói vừa trừng mắt nhìn Đản . Anh chàng thế ...
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ấy bạn bảo bắt bây giờ biết Bỗng buồn cả cảm cảnh chàng chắc chẳng chết chỉ chịu chỗ chồng chơi chuyện chứ chưa Chương còn cố của cũng cứ cửa Dũng đã đáp đầu đấy đẹp để đến định đó động đời đưa đứng được đương gặp gần giờ Hà Nội hẳn hết hiểu họ học hỏi hơn khỏi khổ lạ lại lắm lặng lần lấy lẽ Liên lòng lời lúc mãi mắt mấy mẹ mỉm cười mình một người mới muốn nàng năm nếu nghe nghĩ nghĩ đến Nghĩa ngồi nhận nhất nhiều nhìn nhớ như như thế nhưng nữa nước phải rằng rất rồi sẽ sống sợ sự sướng thật thấy thế thì thứ thực tiếng tình tôi tới Trâm trời trước Trương Tuyết từ tưởng Văn vẫn vậy vẻ về việc vội vợ với vừa xuống yên