Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 80
Trang 541
Lỡ Thu v́ thế mà từ chối không nhận lời ngày mai . Trương cũng hơi cảm động thấy Thu ngoan ngoăn xuống vườn nhận thư , chàng mỉm cười : Không nhận cũng không xong . Bức thư cứ để đấy ai biết được sẽ rầy rà cho Thu , vả lại Thu phải ...
Lỡ Thu v́ thế mà từ chối không nhận lời ngày mai . Trương cũng hơi cảm động thấy Thu ngoan ngoăn xuống vườn nhận thư , chàng mỉm cười : Không nhận cũng không xong . Bức thư cứ để đấy ai biết được sẽ rầy rà cho Thu , vả lại Thu phải ...
Trang 545
Đám tang đă tới huyệt , Trương có ư đứng lánh xa chỗ Hợp và Mỹ . Trong lúc rộn rịp tiếng phu kêu ḥ hạ áo quan xuống huyệt lẫn với tiếng người than khóc , Trương đứng chăm chú nh́n Mỹ , chàng nhận thấy nét mặt Mỹ cũng có một vẻ kiêu ...
Đám tang đă tới huyệt , Trương có ư đứng lánh xa chỗ Hợp và Mỹ . Trong lúc rộn rịp tiếng phu kêu ḥ hạ áo quan xuống huyệt lẫn với tiếng người than khóc , Trương đứng chăm chú nh́n Mỹ , chàng nhận thấy nét mặt Mỹ cũng có một vẻ kiêu ...
Trang 953
Duy khó chịu , ngẫm nghĩ : - Làm ǵ cô ấy chẳng nhận ra tiếng ḿnh . Chàng mỉm cười nh́n Liễn , nhưng thấy Liễn nh́n lại ḿnh có vẻ khác , chàng vội nghiệm ngay nét mặt lại . Chàng vừa mới nhận ra trong giây phút chàng đă ngầm coi Thơ ...
Duy khó chịu , ngẫm nghĩ : - Làm ǵ cô ấy chẳng nhận ra tiếng ḿnh . Chàng mỉm cười nh́n Liễn , nhưng thấy Liễn nh́n lại ḿnh có vẻ khác , chàng vội nghiệm ngay nét mặt lại . Chàng vừa mới nhận ra trong giây phút chàng đă ngầm coi Thơ ...
Nội dung mọi người đang nói đến - Viết bài đánh giá
Chúng tôi không t́m thấy bài đánh giá nào ở các vị trí thông thường.
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ấy bạn bảo bắt biết buồn cả các cách cảm câu chàng chắc chẳng chết chỉ chồng chuyện chưa Chương c̣n của cũng cứ cửa Dũng đă đầu đây để đến định đó đời đưa đứng được gặp gần giờ hết họ học hỏi hôm hơn khác lại lắm lặng lần lâu lấy lẽ Liên Loan ḷng lời lúc mắt mấy mẹ mỉm cười ḿnh một người mới muốn nàng năm ngay nghe nghĩ Nghĩa ngoài ngồi nhận nhiên nh́n nhớ như nhưng nữa nước phải Phong quá quay rằng rất rồi sáng sẽ sống sợ sự tâm thân thấy thế th́ thôi thường tiếng t́nh tôi tới Trâm trông trời trước Trương Tuyết từ tưởng Văn vẫn vậy vẻ về việc vợ với vừa xuống yên yêu