Tổng tập văn học Việt Nam: trọn bộ 42 tập có chỉnh lý và bổ sung, Tập 27Nhà xuất bản Khoa học xã hội, 2000 Selected works of Vietnamese authors from the 10th century to 1945. |
Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 79
Trang 11
... hỏi vợ Viễn , nhưng không biết tại sao , chàng ngập ngừng không dám hỏi và sợ mọi người cho câu hỏi ấy là có ý . Chàng vờ đùa nói nựng với đứa cháu bé , rồi một lúc lâu , chàng như vừa mới sực nhớ ra , thốt nhiên hỏi : – À , còn cô Trâm ...
... hỏi vợ Viễn , nhưng không biết tại sao , chàng ngập ngừng không dám hỏi và sợ mọi người cho câu hỏi ấy là có ý . Chàng vờ đùa nói nựng với đứa cháu bé , rồi một lúc lâu , chàng như vừa mới sực nhớ ra , thốt nhiên hỏi : – À , còn cô Trâm ...
Trang 30
... hỏi bà Hàn : – Có chuyện gì thế , mợ ? Bà Hàn đáp : - - Rõ đồ hư thân ! Anh hỏi đến nó làm gì nữa . Rồi nhân có cô Nga ở buồng bên cạnh bước sang hỏi về câu chuyện cầm họ , bà Hàn hình như không để ý đến việc Trâm nữa . Phong toan hỏi ...
... hỏi bà Hàn : – Có chuyện gì thế , mợ ? Bà Hàn đáp : - - Rõ đồ hư thân ! Anh hỏi đến nó làm gì nữa . Rồi nhân có cô Nga ở buồng bên cạnh bước sang hỏi về câu chuyện cầm họ , bà Hàn hình như không để ý đến việc Trâm nữa . Phong toan hỏi ...
Trang 103
... hỏi : - - Cậu vừa đi đâu về ? Tôi vừa đi lễ cầu mát về . Lại còn hỏi . Lúc tôi đi , tôi bảo mợ đi mãi , mợ không đi . Mợ đã quên rồi à ? Loan cười đáp : - - Ừ nhỉ ? Rõ em đãng trí quá . Có gì vui không cậu ? Cầu lấy bình yên , chứ vui ...
... hỏi : - - Cậu vừa đi đâu về ? Tôi vừa đi lễ cầu mát về . Lại còn hỏi . Lúc tôi đi , tôi bảo mợ đi mãi , mợ không đi . Mợ đã quên rồi à ? Loan cười đáp : - - Ừ nhỉ ? Rõ em đãng trí quá . Có gì vui không cậu ? Cầu lấy bình yên , chứ vui ...
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ấy bạn bảo bắt bây giờ biết Bỗng buồn cả cảm cảnh chàng chắc chẳng chết chỉ chịu chỗ chồng chơi chuyện chứ chưa Chương còn cố của cũng cứ cửa Dũng đã đáp đầu đấy đẹp để đến định đó động đời đưa đứng được đương gặp gần giờ Hà Nội hẳn hết hiểu họ học hỏi hơn khỏi khổ lạ lại lắm lặng lần lấy lẽ Liên lòng lời lúc mãi mắt mấy mẹ mỉm cười mình một người mới muốn nàng năm nếu nghe nghĩ nghĩ đến Nghĩa ngồi nhận nhất nhiều nhìn nhớ như như thế nhưng nữa nước phải rằng rất rồi sẽ sống sợ sự sướng thật thấy thế thì thứ thực tiếng tình tôi tới Trâm trời trước Trương Tuyết từ tưởng Văn vẫn vậy vẻ về việc vội vợ với vừa xuống yên