Tổng tập văn học Việt Nam: trọn bộ 42 tập có chỉnh lý và bổ sung, Tập 27Nhà xuất bản Khoa học xã hội, 2000 Selected works of Vietnamese authors from the 10th century to 1945. |
Từ bên trong sách
Kết quả 1-3 trong 54
Trang 996
... của người đàn bà linh động trong cảnh sắc im lìm . Chàng bỗng nhớ đến vợ người tá điền của chàng bên cạnh đồi thông , bẩn thỉu , hốc hác . Tự nhiên , màu nâu cũ của bóng người đàn bà kia , Duy trông như một vết bẩn trong các màu tươi ...
... của người đàn bà linh động trong cảnh sắc im lìm . Chàng bỗng nhớ đến vợ người tá điền của chàng bên cạnh đồi thông , bẩn thỉu , hốc hác . Tự nhiên , màu nâu cũ của bóng người đàn bà kia , Duy trông như một vết bẩn trong các màu tươi ...
Trang 1005
... của dân quê chung quanh chỉ ở trí tưởng tượng của chàng . Có lẽ ta tự đặt ta vào địa vị họ Duy nghĩ thầm - nên ta thấy họ khổ mà thôi . Nhưng nét mặt hốc hác của bọn trẻ con làng Thượng Nông , rá cơm hẩm trong nhà người tá điền lại hiện ...
... của dân quê chung quanh chỉ ở trí tưởng tượng của chàng . Có lẽ ta tự đặt ta vào địa vị họ Duy nghĩ thầm - nên ta thấy họ khổ mà thôi . Nhưng nét mặt hốc hác của bọn trẻ con làng Thượng Nông , rá cơm hẩm trong nhà người tá điền lại hiện ...
Trang 1075
... của thi sĩ là tơ của bóng nguyệt , là áo mỏng của sao mơ ? Là con mắt của ai , hồn xanh của chàng thi sĩ ? Chàng thi sĩ không biết đến . Sinh ra , hồn chàng hồng vàng cùng mặt trời mới mọc , cùng màu lúa chín , mùa vui phơi phới của gió ...
... của thi sĩ là tơ của bóng nguyệt , là áo mỏng của sao mơ ? Là con mắt của ai , hồn xanh của chàng thi sĩ ? Chàng thi sĩ không biết đến . Sinh ra , hồn chàng hồng vàng cùng mặt trời mới mọc , cùng màu lúa chín , mùa vui phơi phới của gió ...
Thuật ngữ và cụm từ thông dụng
ấy bạn bảo bắt bây giờ biết Bỗng buồn cả cảm cảnh chàng chắc chẳng chết chỉ chịu chỗ chồng chơi chuyện chứ chưa Chương còn cố của cũng cứ cửa Dũng đã đáp đầu đấy đẹp để đến định đó động đời đưa đứng được đương gặp gần giờ Hà Nội hẳn hết hiểu họ học hỏi hơn khỏi khổ lạ lại lắm lặng lần lấy lẽ Liên lòng lời lúc mãi mắt mấy mẹ mỉm cười mình một người mới muốn nàng năm nếu nghe nghĩ nghĩ đến Nghĩa ngồi nhận nhất nhiều nhìn nhớ như như thế nhưng nữa nước phải rằng rất rồi sẽ sống sợ sự sướng thật thấy thế thì thứ thực tiếng tình tôi tới Trâm trời trước Trương Tuyết từ tưởng Văn vẫn vậy vẻ về việc vội vợ với vừa xuống yên